Một bạn có biết không, khi xem báo cáo tài chính, 90% nội dung thực sự chỉ là tiếng ồn. Điều thực sự đáng chú ý chỉ có hai thứ: sự thật và cam kết. Nhưng điều kỳ lạ là, hầu hết mọi người luôn thích chú ý đến những "quan điểm" và "kỳ vọng". Tại sao vậy? Nói cho cùng, vẫn là lý do tâm lý.
Con người sinh ra đã thích nghe chuyện, và cũng thích một chút ảo tưởng về tương lai. Quan điểm giống như câu chuyện, có cảm xúc, có màu sắc, khiến bạn cảm thấy "công ty này có cảm giác tương lai rất mạnh mẽ". Kỳ vọng thì còn phóng đại hơn, chỉ một câu dự đoán của ban quản lý, dù không có bất kỳ sự đảm bảo nào, cũng có thể khiến bạn tưởng tượng ra một đống hình ảnh đẹp đẽ. Vấn đề là câu chuyện và ảo tưởng, hoàn toàn không liên quan đến việc thực tế có thể được thực hiện hay không.
So với nhau, sự thật thì lạnh lùng, không có cảm xúc gì. Chẳng hạn như "doanh thu giảm" "tỷ lệ nợ tăng", nghe có vẻ nhàm chán nhưng đó mới là thực tế. Cam kết cũng giống như vậy, nó nói về trách nhiệm, hợp đồng, chứ không phải là ước mơ. Chính vì vậy, nhiều người thích tập trung vào quan điểm và kỳ vọng, vì chúng nghe có vẻ dễ chịu, thú vị.
Những nhà đầu tư thông minh sẽ nhìn nhận vấn đề theo cách khác. Càng là câu chuyện nghe có vẻ hấp dẫn, càng cần phải bình tĩnh; càng là những sự thật và cam kết có giá trị, càng phải chú trọng. Chẳng hạn, có những công ty khởi nghiệp tuyên bố "gấp đôi thị phần trong ba năm", nhưng khi bạn xem báo cáo tài chính thì phát hiện dòng tiền khó khăn để duy trì hoạt động, vậy thì kỳ vọng đó có ích gì? Ngược lại, nhìn vào những doanh nghiệp lâu đời như Coca-Cola, kiên trì chia cổ tức nhiều năm, đó là cam kết dựa trên sự thật, đáng tin cậy hơn rất nhiều.
Xem bản gốc
Trang này có thể chứa nội dung của bên thứ ba, được cung cấp chỉ nhằm mục đích thông tin (không phải là tuyên bố/bảo đảm) và không được coi là sự chứng thực cho quan điểm của Gate hoặc là lời khuyên về tài chính hoặc chuyên môn. Xem Tuyên bố từ chối trách nhiệm để biết chi tiết.
Một bạn có biết không, khi xem báo cáo tài chính, 90% nội dung thực sự chỉ là tiếng ồn. Điều thực sự đáng chú ý chỉ có hai thứ: sự thật và cam kết. Nhưng điều kỳ lạ là, hầu hết mọi người luôn thích chú ý đến những "quan điểm" và "kỳ vọng". Tại sao vậy? Nói cho cùng, vẫn là lý do tâm lý.
Con người sinh ra đã thích nghe chuyện, và cũng thích một chút ảo tưởng về tương lai. Quan điểm giống như câu chuyện, có cảm xúc, có màu sắc, khiến bạn cảm thấy "công ty này có cảm giác tương lai rất mạnh mẽ". Kỳ vọng thì còn phóng đại hơn, chỉ một câu dự đoán của ban quản lý, dù không có bất kỳ sự đảm bảo nào, cũng có thể khiến bạn tưởng tượng ra một đống hình ảnh đẹp đẽ. Vấn đề là câu chuyện và ảo tưởng, hoàn toàn không liên quan đến việc thực tế có thể được thực hiện hay không.
So với nhau, sự thật thì lạnh lùng, không có cảm xúc gì. Chẳng hạn như "doanh thu giảm" "tỷ lệ nợ tăng", nghe có vẻ nhàm chán nhưng đó mới là thực tế. Cam kết cũng giống như vậy, nó nói về trách nhiệm, hợp đồng, chứ không phải là ước mơ. Chính vì vậy, nhiều người thích tập trung vào quan điểm và kỳ vọng, vì chúng nghe có vẻ dễ chịu, thú vị.
Những nhà đầu tư thông minh sẽ nhìn nhận vấn đề theo cách khác. Càng là câu chuyện nghe có vẻ hấp dẫn, càng cần phải bình tĩnh; càng là những sự thật và cam kết có giá trị, càng phải chú trọng. Chẳng hạn, có những công ty khởi nghiệp tuyên bố "gấp đôi thị phần trong ba năm", nhưng khi bạn xem báo cáo tài chính thì phát hiện dòng tiền khó khăn để duy trì hoạt động, vậy thì kỳ vọng đó có ích gì? Ngược lại, nhìn vào những doanh nghiệp lâu đời như Coca-Cola, kiên trì chia cổ tức nhiều năm, đó là cam kết dựa trên sự thật, đáng tin cậy hơn rất nhiều.