Tôi nên viết về bản thân mình thế nào, viết về những đêm mất ngủ, trằn trọc suy nghĩ về nửa đời đã qua; viết về thời đi học, không có chí tiến thủ, ham chơi và bỏ bê việc học; viết về việc mỗi ngày tôi đều tự lừa dối mình là rất vui vẻ, thực ra không có cả dũng khí để sống tiếp; viết về việc tôi ngơ ngác, đã sống qua nửa đời nhưng không có một nghề nghiệp nào; viết về việc tôi không có một công việc ổn định, nhưng đã lang thang bên ngoài một thời gian dài; viết về việc tôi không có ước mơ, sống một cách mơ hồ từng ngày.
Đi qua một hành trình dài, trải qua bao thăng trầm, tự mình cảm nhận những lạnh ấm, đôi mắt từ lâu đã không còn ánh sáng, như một cỗ máy không có cảm xúc. Kể về quá khứ như một câu chuyện cười; kể về tương lai như một câu chuyện hoang đường; kể về hiện tại thì mơ hồ, không đạt được gì.
Xem bản gốc
Trang này có thể chứa nội dung của bên thứ ba, được cung cấp chỉ nhằm mục đích thông tin (không phải là tuyên bố/bảo đảm) và không được coi là sự chứng thực cho quan điểm của Gate hoặc là lời khuyên về tài chính hoặc chuyên môn. Xem Tuyên bố từ chối trách nhiệm để biết chi tiết.
Tôi nên viết về bản thân mình thế nào, viết về những đêm mất ngủ, trằn trọc suy nghĩ về nửa đời đã qua; viết về thời đi học, không có chí tiến thủ, ham chơi và bỏ bê việc học; viết về việc mỗi ngày tôi đều tự lừa dối mình là rất vui vẻ, thực ra không có cả dũng khí để sống tiếp; viết về việc tôi ngơ ngác, đã sống qua nửa đời nhưng không có một nghề nghiệp nào; viết về việc tôi không có một công việc ổn định, nhưng đã lang thang bên ngoài một thời gian dài; viết về việc tôi không có ước mơ, sống một cách mơ hồ từng ngày.
Đi qua một hành trình dài, trải qua bao thăng trầm, tự mình cảm nhận những lạnh ấm, đôi mắt từ lâu đã không còn ánh sáng, như một cỗ máy không có cảm xúc. Kể về quá khứ như một câu chuyện cười; kể về tương lai như một câu chuyện hoang đường; kể về hiện tại thì mơ hồ, không đạt được gì.